Tôn Sách sinh năm 175, là con trai cả trong số 4 con trai của Trường Sa thái thú Tôn Kiên, một viên tướng trung thành với nhà Hán, người đã tham gia Chiến dịch chống Đổng Trác của Viên Thuật và không may qua đời.
Sau khi Tôn Sách theo Viên Thuật không lâu, Thích sử Dương Châu là Lưu Dao ỷ vào binh lực để chiếm Đan Dương. Vùng đất này vốn thuộc về Ngô Cảnh, cậu của Tôn Sách.
Tôn Sách đề nghị Viên Thuật cho mang quân đi đánh Lưu Dao giúp cậu. Viên Thuật thấy việc làm của Lưu Dao cũng làm tổn hại đến lợi ích của mình, vừa muốn mượn danh Tôn Sách đi đánh Lưu Dao, vừa ngại Sách thoát ly khỏi mình, nên chỉ cho mượn một nghìn người ngựa.
Tôn Sách tiến vào Giang Đông, trên đường không ngừng chiêu binh mãi mã. Đến nửa đường, Sách được người bạn là Chu Du giúp đỡ, bổ sung lương thảo và các đồ dùng cần thiết khác, tăng cường lực lượng.
Năm 196, sau khi chiếm được Lưu Dao, Sách thừa thắng đánh vào Ngô Quận (Tô Châu tỉnh Giang Tô ngày nay), chiếm Cối Kê và 4 quận khác, tự phong là Thái thú Cối Kê.
Nắm trong tay vùng đất lớn, Sách cắt đứt quan hệ với Viên Thuật, bắt đầu xưng bá ở Giang Đông. Có thể nói, từ một nghìn người ngựa làm vốn ban đầu, Tôn Sách nắm trong tay một vùng đất Giang Đông rộng lớn, điều mà Viên Thuật chưa bao giờ nghĩ tới.
Tôn Sách chưa bao giờ hài lòng với việc chiếm được sáu quận ở Giang Đông, muốn vượt sông tranh giành đất đai với Tào Tháo.
Năm 200, khi Tào Tháo đang có trận đánh quyết định với Viên Thiệu tại Trận Quan Độ, Sách dường như đã có kế hoạch tấn công trung tâm quyền lực của Tào Tháo ở Hứa Xương.
Lúc bấy giờ có một đạo sĩ tên là Vu Cát quê ở Lang Gia (nay là Giao Nam, Sơn Đông). Trước sống ở phương Đông, dựng một ngôi nhà, thắp hương, đọc đạo thư, làm phù thuỷ cho bách tính chữa bệnh. Tiểu Bá Vương Tôn Sách vô cùng tức giận, không tin vào các phương sĩ và vu thuật, đồng thời cũng sợ rằng các phương sĩ sẽ phân tán trong dân chúng và tập hợp mọi người lại để làm loạn, cho rằng: “kẻ này yêu vọng, có thể làm mê hoặc tâm trí dân chúng, về sau có thể khiến quần thần không còn tuân thủ lễ nghĩa quân thần, không thể không trừ khử.”
Danh thần Trương Chiêu và mẫu thân của Tôn Sách đều khuyên ông không thể giết, nhưng Tôn Sách vẫn lấy cớ Vu Cát mê hoặc nhân tâm mà hạ lệnh chém đầu ông.
Sau đó, Tôn Sách thường xuyên nhìn thấy Vu Cát đang trừng mắt nhìn mình trong cung điện, nhưng quân lính thì không hề nhìn thấy. Thế là Tôn Sách ngày nào cũng tức giận "đuổi đánh Vu Cát", thường xuyên chặt phá đồ đạc trong cung, và cuối cùng chết vì vết thương bộc phát.
Xem tập tiếp theo:
- Tập 21: Quan Độ chi chiến (thượng)